16 thg 10, 2011

Hungarian Sonata







(Gửi Yoko)

Tất cả ...
Vẫn những ám ảnh xưa cũ
A chỉ thấy mầu xanh
Bên hồ, lần đầu tiên
Ta ngây dại gặp ánh mắt nhau
Khi E đã ra đi
Cuộc sống mòn của A
Quằn quại những đớn đau
Chúng như những chùm lưỡi câu mà E đã móc vào trái tim A
...
T.Y ta dành cho nhau
Vào một chiều mưa giông bão nổi
Hôm đó là ngày Phật Đản
E hỏi A
T.Y của chúng ta
Có phải đâu là thật?
A đã ko trả lời
(vì mải nhìn vào đôi mắt E)
E khóc
Khi ta đã ở trong nhau
Hungarian Sonata
Những nốt nhạc vang vọng mãi
...
Cái ngày ấy
Cái ngày mà E bảo A hãy nhắm mắt lại
A ko biết E có còn nhớ
Khi A mở mắt ra
Chỉ thấy một trời sao
A ko biết, có lẽ A mãi mãi ko biết
Vì sao E lại chọn rời xa A
A ko muốn, A chả bao giờ muốn
Nhưng A phải thừa nhận
A đã khóc rất nhiều
Trong A đầy nước mắt
Sắc vàng bỗng đỏ quạch
Màu trắng hóa màu xanh
Bầu trời thì u ám
Mây mù trôi thảm đạm
Trong những buổi chiều mưa
Loay hoay A kiếm tìm
Hình bóng xưa yêu dấu
Âu sầu A đau đớn
Thấy mình quá hoang vu
Hungarian Sonata
...
Và A ước một ngày
E trở lại nơi đây
Lau khô dòng nc mắt
Trả lại đời mầu sắc
Trong A trời thôi mưa

Lúc đó
(Chắc chắn) E lại hỏi
"T.Y của chúng ta
Có phải đâu là thật?"
A
Vẫn sẽ nhìn sâu vào đôi mắt E

(Subi NguyênPhong)
P/S: "E hãy nhắm mắt lại rồi ngủ ngoan như con mèo con trong vòng tay A hoặc là E nhìn thẳng vào A khi ta ở trong nhau"