21 thg 3, 2012

Đọc "Bên kia Sông Đuống"

Mới tạm biệt Sao Mai người tri kỷ
Chẳng dùng dằng Trăng cũng lìa súng đi
Trông về Nam bên kia là địch
Xóm làng ta tan nát bao giờ

Nàng Đuống xưa nghiêng nghiêng e ấp
Nay oặt mình dòng lệ đỏ hoen
Dải đất hiền xanh dâu vàng cải
Hóa hoang tàn loang lổ hố bom
Quặn lòng đau đáy sâu là tượng Phật
Nhăn nhó mày trên mặt đứa con trôi
Mờ mái lều gianh một làn khói xám
Ngô khoai đâu còn, ngọn lửa đốt chi ...

Dòng Đuống ơi thì thầm ta khẽ hỏi
Nửa bên kia máu thịt mất hay còn
Mẹ già ta tháng năm dài khô héo
Đợi con về tựa cửa bờ vai run
Thương con trai lại thương thân con gái
Chưa cau trầu mà phận đã chinh phu

Hội làng ta mấy năm rồi có mở
Anh chưa về giá rét cả mùa xuân
Câu "Người ơi" tuổi xanh Em dành gọi
Riêng mình Anh trong nỗi nhớ mình Em
Em thương Anh Thầy U ta đã biết
Dành đợi Anh Em chả thiết lấy chồng

Vì nắng sớm lên rồi
Chân trời đã tỏ
Sông Đuống cuồn cuộn trôi

Anh lại tìm Em
Em mặc yếm thắm
Em thắt lụa hồng
Em đi trẩy hội non sông
Cười mê ánh sáng muôn lòng xuân xanh

(Subi)
P/S: Trong bài Subi sử dụng khá nhiều những ý thơ, tứ thơ và đôi khi là cả khổ thơ của Cụ Hoàng Cầm. Subi nghĩ đó cũng là một cách tôn vinh thơ Cụ, bởi vì Subi không thể tìm được những sáng tạo và chất liệu thơ có giá trị nghệ thuật hơn, đẹp hơn. Về phần đánh giá là của người đọc, Subi không để tâm lắm