Con đường xưa tôi đi
dòng kênh xanh, xanh lắm
Giờ sao lòng trống vắng?
Như dòng nước cạn khô
Đôi bờ thôi soi bóng
rặng bạch đàn đứng gác
Khách xưa hồi man mác
dáng hình xưa đâu rồi ...
Con đường xưa tôi đi
qua bến cũ em ngồi
nước xanh như màu tóc
ôm hờ một vành trăng
Con đường xưa tôi đi
những đêm hè đầy sao
Bầu trời trong sâu quá
như khi ta nhìn nhau
Con đường xưa tôi đi
buổi sớm trời mù sương
đã thấy em ngồi đó
cánh hồng trên môi bay
Ôi! Một miền đã xa
đợi chờ dòng nước cũ
trên cầu một mình tôi ...